Thứ Hai, 27 tháng 10, 2014

Hongkong: điều gì đã xảy ra với sự ủng hộ của chúng ta cho cuộc đấu tranh vì dân chủ?


Гонконг: что стало с нашей поддержкой борьбы за демократию?


Аlexandre Silva

Kichbu theo: inosmi.ru


"Đây không phải là một cuộc cách mạng!"  Tại tất cả các quận của Hongkong nghe thấy những tiếng hô vang như vậy. Thành phố này tạo nên sự hứng khởi của mọi người, và chúng tội, ba luật sư Paris, chỉ vừa mới bước ra khỏi máy bay và chảy bỏng ham muốn được gặp gỡ với những người biểu tình không điển hình này. "Đây cũng không phải là cuộc bạo động" - với ngọn lửa cháy bỏng trong mắt họ trả lời câu hỏi hoài nghi của chúng tôi, sợ mất đi tính chính danh hoạt động của họ vì ý thức hệ thâm độc.

Chính sức mạnh của tuổi trẻ mang lại cho những sinh viên này, những người nhận ra rằng họ đã bị ghi vào hộp phiếu, lòng can đảm để đòi chính phủ Peking thực hiện cam kết về tổ chức bầu cử phổ thông đầu phiếu.
Mặc dù phong trào này - không phải cuộc cách mạng, nhưng nó không trở nên ít cách mạng hơn vì điều đó, đánh thức một ý thức mới mở ra đột khẩu đầu tiên trong văn hóa chủ chỉ nghĩ đến vật chất của hòn đảo. Vấn đề ở chỗ rằng người Hongkong có thể bình yên làm việc, kiếm tiền, những gì họ xem là cần thiết, mua bao nhiêu tùy thích, tuy nhiên đối với sinh viên, những người nghiên cứu chính trị học, triết học và lịch sử, như taatsc ả những điều này là không đủ. Bây giờ họ đang đòi hỏi  những gì mà đối với những người cha, người mẹ khôn ngoan của họ là quá táo bạo: quyền lựa chọn. Quyền không thể tước đoạt để bầu chọn ban lãnh đạo của họnhà lãnh đạo của họ.

Cho dù trong các tuyên bố tuyên truyền của đảng CS Trung Quốc có nói gì đi chăng nữa, những cuộc biểu tình hết sức ôn hòa này (cứ mặc cho những tổ chức Tam hoàng bị mua chuộc đang cố gắng xuyên tạc bằng bạo lực) đang được sự ủng hộ rộng rãi, thoạt nhìn không rõ rẹt của nhân dân. Nhân viên của các công ty lớn, bất kể quốc tịch của họ như thế nào, đều đeo cà vạt màu vàng (màu sắc của cuộc biểu tình), cho dù điều này cũng có thể là hoàn toàn không sắc màu.

Chính vì vậy có một sức mạnh lãng mạn như thế trong vùng chiếm đóng các khu thương mại. Giữa những căn lều được dựng lên, trong bầu không khí gần như kỷ luật quân đội, trên các đường phố sạch sẽ  đến kinh ngạc hình thành các nhóm học tập, để giúp sinh viên chuẩn bị cho giờ lên lớp mà dù thế nào họ cũng tiếp tục đến lớp. Tất cả điều này khác xa với Pháp khi các trường đại học bị phong tỏa và với tình hình mà đôi khi nó đòi hỏi phải thanh trừng thật sự. Từ giác độ này, chúng tôi trở nên như những đứa trẻ hư hỏng của nền dân chủ.

Vì vậy, khi chúng tôi hỏi người sáng lập đảng dân chủ Martin Lee rằng anh nghĩ gì về phản ứng thận trọng của ban lãnh đạo phương Tây, con người thân thiện này với một nụ cười rộng rãi và chân thành nói rằng anh hiểu được những mong muốn dành ưu tiên cho cuộc đấu tranh không xa lạ, cho những quan hệ thương mại với Trung Quốc. "Tiền quan trọng hơn danh dự!" - anh nói. Chúng tôi hiểu rằng các sự kiện này nhắc nhở chúng ta rằng ở chúng ta người ta thường thích rao giảng đạo đức, biện minh cho điều này bằng những hồi ức về quá khứ huy hoàng nào đó. Các cường quốc cũ, tự mãn cúi đầu trước lời hứa cho giàu có gây thiệt hại cho lời hứa của tự do. Giá như Churchill nói với họ rằng đặt của cải trên danh dự, họ sẽ không chỉ không đạt được thịnh vượng, mà còn sẽ bị nhục nhã. Do đó, Hongkong đã đặt ra trước chúng ta một câu hỏi gay gắt và đáng sợ: điều gì đã xảy ra với sự ủng hộ lỗi thời cuộc đấu tranh vì dân chủ của chúng ta?
*


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Steps


Flag Counter